TRẦN KIÊU BẠC
Sáng tinh mơ gặp mái chèo Tôn Nữ
Đẩy Thơ buồn theo dòng nước trong veo
Thấy lãng đãng tâm tình người xa xứ
Gọi Huế về bên ký ức xanh rêu
Ngắn một khúc sông mà dài trăn trở
Sóng vỗ buồn vẫn quấn quít sông Hương
Mây bay xa vẫn mang về nỗi nhớ
Thương Huế nên không ai nỡ lạc đường
Tôn Nữ ơi! Đừng làm ai say khướt
Vạt áo dài đừng lộ khoảng trăng nghiêng
Ôm nón lá chờ nắng lên khao khát
Cười ngây thơ cho má dính đồng tiền
Xin ái ngại lời hỏi thăm đôi chút
Huế có phiền, xin chớ vội không ưa
Cố nán lại dù nửa giây nửa phút
Tiếc làm chi một lời ngọt “dạ thưa”
Khuya đôi mắt hẳn còn no giấc ngủ?
Ngày hai tay còn níu chút hồn nhiên?
Trưa còn câu hò Mái Nhì năm cũ?
Chiều muộn đành gom nắng nhốt vào đêm?
Tôi không Huế mà hồn tôi rất Huế
Lỡ đọc Thơ Tôn Nữ bỗng xao lòng
Chép lời thư xin tạ lòng Tôn Nữ
Gởi vội vào tim Huế những bâng khuâng!
Trần Kiêu Bạc
Xmas - 2010