MĐ: Lê Ngọc Phiệt




                      Buồn ơi, đến tự khi nào.
                  Theo cơn gió nhẹ ,đi vào hồn tôi.
                      Làm sao để biết bây giờ
                  Để ngăn cơn gió, xua đi nỗi sầu.
                      Tâm tư biết gởi về đâu
                  Bảo cho người ấy, vì sao tôi buồn.
                      Muốn tìm về chốn cô liêu
                  Quên đời , quên cả tình yêu hôm nào.
                      Đêm về sương lạnh đôi vai
                  Trăng khuya soi bóng, vì ai sao mờ.





                                   Ngồi chờ gió nhẹ đêm trăng.
                                Thuyền trôi thấp thoáng lững lờ trên sông.
                                   Bóng người xỏa tóc trông mong.
                               Chờ ai đã mấy trăng soi trên trời.
                                   Một dòng nước chảy về xuôi .
                               Tình trôi đi mãi sao nguôi cơn sầu.
                                   Tay khua vẫy nhẹ mái chèo.
                               Sao em chẳng đếm bao nhiêu sao trời.
                                   Tình buồn em thả trôi sông.
                               Để lòng ai khỏi mãi trông anh về.

Lê Ngọc Phiệt                        
04/2011