Ngu Lễ, Cựu G/s Lê văn Lập
Anh ngồi đó lặng im nghe chiều xuống
Dáng trầm tư mắt mộng phương trời nào
Thuở hoa niên những năm tháng trăng sao
Giờ hiu quạnh giữa hoàng hôn đất khách
Hoài niệm cũ âm thầm như muốn trách
Những đắng cay nghiệt ngã của đời thường
Bao đêm dài ray rứt nỗi tiếc thương
Bình minh đến với nụ cười lặng lẽ
♪
Chồng sách cũ bụi thời gian rất khẽ
Tay ngại ngần nâng nhẹ những trang đời
Ôi dấu tích của một thời xa vắng
Thân phận người anh hiểu lắm người ơi!
Một đoá vô ưu hùng tâm vươn tới
Vẫn chạnh lòng theo mỗi nhịp thời không
Tuyết cuối thu trời Boston buồn lắm
Con phố nào ngun ngút nỗi chờ trông?
£
Ai đến bên anh vỗ về hay hờn dỗi
Cũng sẽ cùng anh chung một lối về
Mưa nắng vui buồn mấy nỗi nhiêu khê
Mà cô đơn cả hai cùng mang nặng!
Màu dĩ vãng đã nhòa theo năm tháng
Cây nhân sinh còn đượm vị ân tình
Sầu lữ thứ đong đầy trong đáy mắt
Vẫn ngóng chờ tha thiết một bình minh.
Ngu Lễ, cựu g/s Lê Văn Lập
Boston 2007
Lời tác giả: Vài cảm xùc của tuỗi xế chiều khi ở nuớc ngoài, Buồn nhưng có lẽ sẽ có người động cảm
|